Này anh em, hôm nay tôi phải chia sẻ ngay cái vụ sân bóng đá Sport Plus này. Mấy tuần nay cứ nghe mấy thằng bạn đá chung nó ca tụng ghê quá, bảo là sân ngon, cỏ xịn, đèn sáng như ban ngày. Thế là máu lên, tôi quyết định phải tự mình đi kiểm chứng. Chứ nghe đồn thổi nhiều quá, không tin được. Kinh nghiệm của tôi là phải mắt thấy tai nghe, chân chạm cỏ mới đưa ra đánh giá được.
Tôi lập tức liên hệ đặt sân. Ban đầu gọi điện, thấy em lễ tân giọng dễ thương phết. Tôi hỏi kỹ về tình trạng sân 7 người. Họ báo khung giờ vàng 5 giờ chiều đến 7 giờ tối thì kín mít, chỉ còn sót lại một suất lúc 8 giờ tối thứ Ba. Dù hơi trễ nhưng tôi chộp ngay. Giá thì cao hơn sân thường khoảng 15%, nhưng tôi nghĩ nếu chất lượng xứng đáng thì không vấn đề gì. Tôi chuyển khoản đặt cọc xong, cảm thấy yên tâm một phần. Quá trình này diễn ra nhanh gọn lẹ, không rườm rà như mấy chỗ khác cứ bắt phải ra tận nơi ký giấy tờ.
Chuẩn bị và Tiến hành kiểm tra chi tiết
Chiều thứ Ba, tôi chở thằng cu em đến sân. Vừa bước vào khu vực gửi xe đã thấy điểm cộng lớn đầu tiên. Bãi xe rộng rãi, có người trông coi hẳn hoi, phân làn rõ ràng. Cái này quan trọng, vì mấy sân khác ở khu tôi, bãi xe chật như nêm, cứ đá xong là thấp thỏm sợ mất xe hoặc bị kẹt xe không lấy ra được.
Sau đó, tôi tiến thẳng vào khu vực sân. Ấn tượng đầu tiên là tổng thể cực kỳ sạch sẽ và chuyên nghiệp. Họ chăm sóc kỹ lưỡng thật, không thấy rác rưởi hay bụi bặm:
- Cỏ nhân tạo: Đây là yếu tố tôi quan tâm nhất. Đúng như lời đồn. Cỏ cao vừa phải, mật độ dày, không bị mòn lỳ ra như mấy sân “bình dân” khác tôi từng đá. Khi tôi đi lại và xoay người thử trước trận, cảm giác ma sát rất tốt, không sợ trượt chân. Bóng nảy cũng đều, không bị tưng loạn xạ khó kiểm soát.
- Hệ thống đèn chiếu sáng: Phải nói là đỉnh cao. Đèn cao áp lắp đặt khắp bốn góc, sáng rực rỡ, chiếu đều khắp mặt sân. Đá ban đêm mà cứ như đá buổi chiều vậy. Rất dễ quan sát bóng, đặc biệt là mấy quả chuyền bổng xa.
- Lưới chắn và khung thành: Khung thành chắc chắn, sơn mới. Lưới chắn xung quanh sân mới tinh, chắc chắn. Mấy lần sút bóng bay hơi quá đà, lưới đỡ ngọt sớt, không bị rách hay bung sợi nào.
- Tiện ích phụ trợ: Đây là điểm cộng lớn thứ hai. Khu vực nghỉ ngơi có ghế ngồi sạch sẽ, có cả quạt công nghiệp lớn. Nhà vệ sinh sạch sẽ, không có mùi. Có phòng thay đồ rộng rãi và vòi sen. Quan trọng nhất là vòi nước mạnh, tắm rửa sau trận đá rất sảng khoái, không bị cái kiểu nước chảy rỉ rả như mấy sân khác.
Cái trận đấu đó bọn tôi đá nhiệt tình lắm, kéo dài hơn 90 phút. Đá xong thằng nào thằng nấy mồ hôi nhễ nhại. Phải công nhận, chất lượng sân Sport Plus này đáng đồng tiền bát gạo. Giá có hơi cao hơn sân thường một chút, nhưng cái dịch vụ và chất lượng sân cỏ mang lại thì hoàn toàn xứng đáng.
Tại sao tôi lại kỹ tính chuyện review sân bóng đến vậy?
Nói thật, tại sao tôi lại kỹ tính chuyện sân cỏ và cứ hay đi review mấy cái lặt vặt này? Chắc nhiều ông thắc mắc lắm. Vì tôi đã từng phải trả giá đắt cho cái kiểu “sân nào cũng được, cứ rẻ là đá” rồi. Bây giờ, sức khỏe là ưu tiên số một.

Chuyện này xảy ra cách đây khoảng bốn năm. Hồi đó, tôi làm ở một công ty xây dựng, công việc cứ tối tăm mặt mũi. Anh em rủ nhau đi đá phủi ở cái sân gần công ty. Sân đó rẻ lắm, rẻ hơn Sport Plus này đến gần một nửa. Nghĩ là tiết kiệm, ai ngờ rước họa vào thân.
Cái sân cỏ nhân tạo đó cỏ nó mòn hết cả rồi, cát lởm chởm, nhìn chẳng khác gì cái bãi đất trống. Đèn đóm thì yếu ớt, tối thui. Hôm đó, tôi đang cố gắng đỡ bóng, tự nhiên chân trụ đạp phải một cái hố nhỏ do lớp cỏ bị bong tróc. Cổ chân nghe “rắc” một tiếng, đau thấu trời xanh. Tôi ngã vật ra sân, không thể đứng dậy được. Cả đội phải đưa tôi đi viện ngay lập tức.
Chẩn đoán là đứt dây chằng cổ chân nghiêm trọng. Phải phẫu thuật ngay lập tức và nghỉ việc gần sáu tháng trời để vật lý trị liệu. Sáu tháng đó là ác mộng. Thu nhập không có, tiền viện phí thì ngất ngưởng. Vợ tôi khi đó đang có em bé đầu lòng, mọi gánh nặng tài chính dồn hết vào vai cô ấy. Đã thế, công ty cũ còn không chịu hỗ trợ bảo hiểm tai nạn lao động vì họ bảo đó là hoạt động ngoài giờ.
Tôi nhớ rõ cái ngày tôi đang nằm liệt giường, cố gắng liên lạc với quản lý sân bóng đó. Tôi chỉ muốn hỏi xem họ có chính sách gì không, hay ít nhất là họ có sửa chữa lại cái sân lởm chởm đó không để người khác không bị nữa. Tôi gọi điện liên tục, nhắn tin Zalo, nhưng tất cả đều im bặt. Không một lời hồi đáp, cứ như tôi là người vô hình vậy. Sau này, tôi phát hiện ra số điện thoại của họ đã bị chặn. Cái sân đó sau này cũng bị dẹp vì quá lụp xụp, nhưng bài học của tôi thì còn mãi.
Từ sau cái cú chấn thương đó, tôi từ bỏ luôn công việc cũ, chuyển sang làm tự do. Thời gian rảnh rỗi nhiều hơn, tôi bắt đầu nghiên cứu sâu về các tiêu chuẩn sân bóng và bắt đầu làm mấy cái review này, mục đích là để anh em đá bóng tránh xa mấy cái sân rởm, nguy hiểm, coi như là bài học xương máu của chính mình. Thà tốn thêm một chút tiền để đá sân xịn, còn hơn là phải nằm viện sáu tháng trời chỉ vì ham rẻ.
